Cô đơn không phải là lạc giữa một khu rừng rậm không lối ra, mà là đứng giữa một biển người nhưng cũng không tìm được một tâm hồn đồng điệu, một điểm tựa để dựa vào, một nơi mà mình thực sự thuộc về. Đôi lúc cuộc sống của tôi là như thế. Tất cả những gì tôi có thể làm, là che giấu, giả vờ như mọi thứ vẫn ổn và bước tiếp về phía trước, như những gì cuộc sống, và những người xung quanh tôi đang làm.